Tranh tô màu theo số – Nguồn gốc và lịch sử phát triển

Tranh tô màu theo số – Nguồn gốc và lịch sử phát triển

Thứ Ba, 11/07/2023
Nội dung bài viết

Tranh sơn dầu số hóa hay tranh tô màu theo số là trào lưu nở rộ trong giới trẻ Việt Nam trong những năm gần đây. Nhưng ít ai biết được loại hình giải trí này đã tồn tại trên thế giới từ rất lâu đời. Hãy cùng chúng mình tìm hiểu “cha đẻ” của những bức tranh tô màu số hóa nhé.

"Cha đẻ" của tranh tô màu theo số là ai?

Mặc dù bằng sáng chế đầu tiên cho kỹ thuật tô màu bằng số được nộp vào năm 1923 ở Mỹ. Nhưng “Cha đẻ” của tranh tô màu theo số vẫn được biết đến là John Daniel Robbins.

Ông sinh ra ở Detroit (Michigan, Hoa Kỳ) vào ngày 26 tháng 5 năm 1925. Robbins theo học trường Trung học Kỹ thuật Cass, nơi anh nuôi dưỡng tình yêu nghệ thuật của mình.

Ông tốt nghiệp trường Trung học Kỹ thuật Cass ở Detroit năm 1943, phục vụ trong Quân đoàn Kỹ sư thuộc bộ phận bản đồ.

Trở về sau chiến tranh, kết hôn với Estelle Shapiro năm 1946 và bắt đầu làm việc như một nghệ sĩ tự do. Sử dụng các kỹ năng mà ông đã phát triển tại Cass Tech trong vẽ bút chì, thiết kế đồ họa, in thạch bản, màu nước và sáng tác nghệ thuật.

Được thuê bởi Palmer Show Card Paint , công ty chuyên sản xuất sơn áp phích có thể giặt được cho trẻ em. Ông Klein, chủ công ty mong muốn cải thiện doanh số bán hàng, đề nghị ông ấy tạo một cuốn sách tô màu cho người lớn.

Quá trình hình thành và phát triển của Tranh tô màu theo số

Robbins hình thành ý tưởng về sơn theo số vào năm 1949 sau khi được truyền cảm hứng từ Leonardo da Vinci, người sẽ giao các mẫu được đánh số cho những người học việc của mình.

Năm 1951, ông tạo ra sáu bộ dụng cụ ban đầu cho Công ty sơn Palmer với nhãn hiệu “Craft Master”. Ban đầu, doanh số bán hàng chậm, nhưng cách tiếp thị thông minh đã sớm đưa mức độ phổ biến của bộ dụng cụ tăng vọt.

Đến năm 1954, mười hai triệu bộ đã được bán. Robbins đã tuyển dụng các nghệ sĩ nổi tiếng khác, bao gồm cả Adam Grant, để tạo ra một dòng sơn liên tục mở rộng theo số bộ dụng cụ bao gồm phong cảnh và cảnh biển, động vật, chủ đề tôn giáo.

Một dòng “Kiệt tác” bán chạy nhất của họ là bức tranh vẽ theo từng con số “Bữa tối cuối cùng” của Leonardo da Vinci.
Công việc sáng tạo của ông Robbins có tác động đáng kể đến văn hóa nhạc pop của thập niên 1950 và 60, kể từ thời hậu Thế Chiến II, lúc này người Mỹ đã có thể có thời gian rảnh rỗi để theo đuổi các hoạt động mà họ yêu thích trong đó có vẽ tranh. 


Tranh tô màu theo số có phải là nghệ thuật không?

Vào thời đại đó, khi tranh tô màu theo số được nhiều người biết đến, các nhà phê bình đã nhận xét loại hình này thật nhạt nhẽo, tô vẽ bằng những con số, chỉ làm theo mệnh lệnh, thiếu suy nghĩ, máy móc.

Xem thêm: Tranh tô màu theo số dành cho người mới bắt đầu

Larry Robbins nói rằng bất chấp sự khinh bỉ của các nhà phê bình, cha anh vẫn kiên quyết rằng việc vẽ từng con số sẽ cho mọi người cơ hội để tạo ra thứ gì đó, ngay cả khi họ không thể vẽ được.

Và, ông nói, 20 bản sao của cùng một bức tranh vẫn có thể thể hiện các biến thể về kiểu dáng và màu sắc, “giống như nếu bạn có 20 người khác nhau chơi Beethoven, bạn sẽ có 20 âm thanh khác nhau.”

Ông Robbin viết trong một cuốn sách xuất bản năm 1998: “Tôi không bao giờ khẳng định rằng bức tranh bằng số là nghệ thuật. Nhưng đó là trải nghiệm của nghệ thuật, và nó mang lại trải nghiệm đó cho những người thường không cầm cọ, không nhúng vào sơn. Đó là những gì nó làm.”

Vào năm 2013, bản lưu trữ tranh tô màu theo số cá nhân của Robbin và các bức tranh sơn dầu gốc đã được chấp nhận trưng bày vĩnh viễn tại Bảo tàng Lịch sử Detroit, với tư cách là một trong 50 nhà đổi mới vĩ đại nhất trong lịch sử Michigan.

Sau khi nghỉ hưu, Robbins và vợ Estelle trở về Toledo (Ohio). Tại đó, Dan Robbins đã qua đời vào ngày 1 tháng 4 năm 2019.

Nội dung bài viết